PCC fC trân trọng chúc mừng: BS. Nguyễn Bá Minh Quang, thành viên Youth Academy PCC fC chính thức trở thành bác sĩ nội trú!

103 lượt xem Phi Pha 02/12/2025

PCC fC – Thăng Long, ngày 2/12, trong niềm vui chung của đại gia đình PCC fC, CLB Bóng đá PCC fC và Tạp chí Bóng đá PCC fC xin gửi lời chúc mừng nồng nhiệt tới BS Nguyễn Bá Minh Quang, thành viên tiêu biểu của Youth Academy PCC fC, đã xuất sắc thi đỗ Bác sĩ Nội trú Trường ĐH Y Dược – Đại học Quốc gia Hà Nội, một trong những hành trình học thuật danh giá và nhiều thách thức nhất của nghề Y. Minh Quang đến với PCC fC bằng sự chân thành, kiên trì và nỗ lực không ngừng. Từ những buổi sinh hoạt khoa học, các trận bóng cuối ngày, cho đến tinh thần trung thực và kỷ luật được tôi luyện qua từng bước chạy, Quang đã tạo nên một hình ảnh rất đẹp về thế hệ trẻ PCC fC: Khoẻ trong thể chất, Vui trong tinh thần và Hạnh phúc trong sự trưởng thành của Tâm và Ý. Thành tích bác sĩ nội trú hôm nay không chỉ là kết quả của năng lực và sự bền bỉ, mà còn là minh chứng cho triết lý mà PCC fC luôn theo đuổi: “Khi Tâm và Ý trùng nhau, nỗ lực sẽ nở hoa.” Chúc Minh Quang tiếp tục giữ vững ngọn lửa đam mê, mang tinh thần Khỏe Vui Hạnh phúc bước vào hành trình Nội trú mới – nơi thách thức sẽ lớn hơn, nhưng cơ hội trưởng thành cũng rực rỡ hơn. PCC fC tin rằng Quang sẽ trở thành một bác sĩ vừa giỏi chuyên môn, vừa giàu nhân văn, đúng tinh thần của một PCC fC Young Warrior.

PCC fC tự hào về bạn.
Youth Academy PCC fC tự hào về bạn.
Và hành trình phía trước… không chỉ mới bắt đầu.

Ngoài ra PCC fC xin trân trọng giới thiệu 1 câu chuyện ngắn nhỏ và dễ thương theo phong cách “Hành trình Khoẻ Vui Hạnh phúc” được công nghệ AI hỗ trợ tươi tốt đẹp: 

 

KỲ THI BÁC SĨ NỘI TRÚ VỚI HÀNH TRÌNH TÂM Ý CHUNG NHAO!

Phiên bản theo phong cách Hành trình Khoẻ Vui Hạnh phúc

Tôi gặp thầy vào cuối năm 2023, vào đúng thời điểm cuộc đời tôi như đang ở trạng thái lưng chừng, không quá bận rộn, nhưng cũng chẳng thật sự an yên. Tôi tham gia nhóm sinh hoạt khoa học cùng thầy và các bạn cùng khoá chỉ vì muốn thử một hành trình mới, và tôi cũng không ngờ đó lại trở thành khởi đầu cho một chặng đường làm thay đổi cả nhịp thở cũng như tâm trí não tôi, theo đúng cả nghĩa đen lẫn bóng.

Một buổi chiều, thầy rủ tôi đi đá bóng cùng với câu lạc bộ. Thích mê, vì vốn thích thể thao, đặc biệt là bóng đá, mà xưa nay toàn bộ thời gian dành cho học và thực hành bệnh viện, nay có lời mời hấp dẫn thế, tôi vô tư và không hề biết rằng từ hôm đó, tôi… nghiện!!! Trận đầu tiên ra sân, tôi hực khí thế chạy được đúng 5 phút đã thở dốc, chân run, tim đập như vừa leo ba tầng cầu thang HMU nhà E1. Thầy chỉ cười và nói: “Không sao đâu, rồi sẽ quen nhịp.” Và đúng thật, dần dần tôi lấy lại được nhịp chạy, nhịp thở, rồi nhịp sống, cái nhịp mà thầy thường nhắc “Sống mà lệch nhịp với chính mình thì cần phải nỗ lực nhiều lắm…”

Trong những điều thầy dạy, bài học khiến tôi khắc ghi nhất không phải kỹ thuật hay thứ hạng, mà là sự trung thực. Thầy bảo: “Bóng đá mà gian dối là dễ chấn thương, khó Khoẻ Vui Hạnh phúc. Khoa học mà gian dối là tự chấn thương chính mình và ảnh hưởng nghiêm trọng.” Có bài báo thầy bắt tôi sửa gần 20 lần. Mỗi lần bị trả về là một lần tôi muốn bỏ cuộc, nhưng chính sự kiên trì ấy lại trở thành viên gạch đầu tiên dẫn đến ngày thầy đồng ý hướng dẫn luận văn tốt nghiệp. Và rồi kết quả đẹp như hoa nở đúng mùa, tôi tốt nghiệp ra trường: Thủ khoa cùng với một bạn nữ xinh như mơ hoa hậu, đó không phải vì tôi thông minh, mà vì tôi không bỏ cuộc.

Rồi tôi bước vào kỳ thi tuyển bác sĩ nội Trú của Trường HMU, ngôi trường lâu đời, nơi gửi bao ước mơ tốt đẹp của những thiên thần áo trắng. Tôi đỗ, nhưng với số thứ tự 392 trên tổng số gần 1000 bạn. Đến ngày Matching Day nóng bỏng không chỉ trong trường mà còn lan ra cả cộng đồng xã hội, các bạn tôi chọn Nội Ngoại Sản Nhi, Đông Y, Da liễu, Tim mạch, Tâm thần…, còn tôi chỉ có một lựa chọn trong lòng, Hồi sức Cấp cứu & Chống độc. Nhưng đời có những cách trêu rất tinh tế, người đầu tiên chọn số 81, người cuối cùng chọn 391, đủ 16 bạn… hết lượt. Nỗi buồn, sự chán chường, cảm giác thất bại bao trùm lấy tôi. Và tôi cũng không lên hô tên sau đó nữa. Ước mơ bác sĩ nội trú HMU đã kết thúc một cách âm thầm lặng lẽ!

Thầy nhắn cho tôi: “Chờ hoài trên mạng để xem ông hô mà mãi không thấy ông đâu lúc đến lượt match.” Rồi thầy hỏi nửa đùa nửa triết lý: “Sao không chọn Y Pháp nhỉ? Theo kinh tế học, đó là thị trường ngách: ít người bán, nhiều khách hàng. Đi con đường ít người đi thì đỡ tắc.” Anh Mạnh Cường – người tiền bối cùng trường UMP cũng hướng tôi đến với Y học gia đình, một vài người nhắc tôi ngành Lao & Bệnh phổi… Tôi cũng không rõ tại sao bản thân lại “cứng đầu” như vậy. Tôi im lặng. Không phải vì thầy hỏi khó, không phải vì các ngành khác không hay, mà vì trái tim tôi chưa rung theo hướng đó. Hồi sức Cấp cứu & Chống độc, đó không chỉ là chuyên ngành, mà là ngọn lửa trong tim, được nhen nhóm từng chút một, có lẽ đến từ những buổi trực cùng Thầy, có lẽ đến từ cảm giác phải cố gắng để cứu sống được một ai đó, hoặc có lẽ từ hồi chơi bóng trong PCC fC. Để lại những nỗi buồn ấy, sự chán chường và cảm giác hụt hẫng ở phía sau, tôi lại chọn cách quen thuộc: ra sân bóng. Cỏ xanh luôn hiểu những nỗi buồn không cần gọi tên.

Cầu thủ Nguyễn Bá Minh Quang (áo xanh bên trên và áo vàng, ngoài cùng trong đội hình PCC fC vs FC HMU – Điện quang & Xét nghiệm)

Và tôi bước tiếp, như thầy từng nói: “Hạnh phúc là tiếp tục, không phải dừng lại.” Tôi quay lại đại bản doanh của mình khi còn là sinh viên, Trường UMP. Kết quả sáng rực: Á quân chuyên ngành Hồi sức cấp cứu & Chống độc. Không phải vị trí đầu bảng, nhưng là vị trí đến từ Tâm và Ý của chính mình.

Thầy từng giải thích cho tôi về Tâm và Ý theo một cách xen lẫn khoa học và nghệ thuật tinh tế: “Tâm là phản ứng nguyên sơ, chân thật nhất của cơ thể và cảm xúc, là “nhịp bên trong” được não bộ ghi nhận thông qua những tín hiệu rất tinh vi: nhịp tim thay đổi khi đối diện một điều mình yêu, kiểu như người yêu hay một cô gái cao xinh xắn, duyên và nết na như con gái vùng cao “Vua Mèo” chẳng hạn; sự tập trung tăng lên khi não gặp thứ thuộc về bản chất của mình; cảm giác mỏi mệt biến mất khi ta được sống đúng điều mình muốn. Ý là hướng đi sâu nhất của lý trí, là nơi não xử lý mục tiêu, giá trị và chiến lược thông qua vỏ não trước trán, nơi quyết định xem ta chọn con đường nào, hy sinh điều gì và theo đuổi điều gì đến cùng. Khi Tâm với cảm xúc thật và Ý với mục tiêu thật trùng nhao, não bộ giải phóng một “hiệu ứng hòa hợp”: chúng ta bền hơn, nhẹ hơn, kiên trì hơn, và đặc biệt là hạnh phúc hơn, ngay cả khi hành trình còn dài. Có lẽ cũng vì thế mà mỗi lần nghe bài “Tình em mùa Xuân Thu” mà thầy viết, tôi luôn dừng lại ở câu hát: “… Rồi người mong ai đến… Tâm Ý sự thành đời…” một câu đơn giản mà hàm chứa đựng tất cả những gì tôi cảm về cách sống đúng với nhịp của chính mình!

Hôm tôi nhận tin đỗ, đang trên đường về quê khám tuyển nghĩa vụ quân sự. Gió đồng thổi vào mặt, tim tôi nhẹ như vừa gỡ được một nút thắt. Tôi hiểu điều thầy nói: đôi khi may mắn đến sau khi ta đã học đủ kiên trì; đôi khi vinh quang đến khi ta không còn nắm chặt nó; và đôi khi điều quan trọng nhất không phải là đích đến, mà là bước đi, nhịp của Tâm và Ý cùng hướng.

Nhìn lại, tôi thấy rõ: Bóng đá cho tôi sức bền và chịu đựng. Khoa học cho tôi hiểu thêm về tinh thần trung thực và phụng sự. Còn Thầy, CLB và mọi người cho tôi niềm tin rằng nỗ lực không bao giờ là vô nghĩa.

Và hành trình bác sĩ nội Trú đầu tiên với lỡ hẹn, cú trượt, nhưng những vòng thi đã dạy tôi bài học rất khó nhưng rất thật: không có con đường nào “sai”, chỉ có con đường trái tim chưa rung động. Còn khi Tâm và Ý trùng nhau thì dù thi mười lần, cũng sẽ có một lần… nở hoa.

Đó là tinh thần của Khoẻ Vui Hạnh phúc cùng PCC fC: Khoẻ để đi tiếp. Vui để không bao giờ bỏ cuộc.

Và Hạnh phúc khi sống đúng nhịp Tâm Ý của chính mình.

Dưới đây là thông tin và các danh hiệu được vinh danh:

Hình ảnh cầu thủ, bác sĩ Nguyễn Bá Minh Quang với CLB PCC fC:

Nguyễn Bá Minh Quang

PCC Happy

 

 

 

 

 

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x